[Cháp 1]
Sau 1 thời gian em và Linh chínhthức công khai quan hệ, kể cả những lần như sn Linh hay 8/3…vv., em điều mua những thứ nhạy cảm, khi thì cái áo hoặc cái quần lót. Nếu trúng quả đề nào, cao hứng lên e mua cho Linh cả bộ đổ ngủ siêu mong và cực kì quyến rũ . Vâng Linh đã là đàn bànhư thế đó, bọn em công khai chuyện ăn nằm với nhau với bạnbè là chuyện bình thường. Và với 1 cô bé đang còn ngồi trong ghế nhà trường và khi chuyện này đến quá sớm , hơn nữa nó còn có 1 tần xuất ngày 1 dầy đặc. Việc bị gia đình phát hiện chỉ là vấn đề thời gian. Và cũng chỉ sau 2 tháng ba của linh đã biết:
- A lô! Cháu có phải là Nam không ?
- Vâng ! ai thế ạ?
- Uhm chú là ba của Linh, cháu có bận không? Chú muốn gặp cháu nói chuyện 1 chút.
- Vâng, nhưng bây giờ cháu bận chút việc, để chiều được không chú.
- Ok vậy chiều 2h quán café… Nguyễn Chí Thanh nhé.
- Dạ! vâng ạ.
Thú thật với các bác lúc này thì em có tí hoang mang rồi, nhưngcũng chỉ nghĩ là ông ý gặp để khuyên bảo này nọ, chỉ đến khi hỏi thăm vài câu xã giao và điều tra về mình ông ý mới hỏi:
- Bây giờ chú hỏi thật, cháu ngủ với Linh rồi đúng không?
- Ơ , sao chú lại hỏi thế ạ.
- Cháu trả lời thật đi, chú biết hếtrồi, nên hôm nay chú đến để thông báo cho cháu việc này, là hết năm nay học này chú sẽ cho Linh đi vào SG và không ở đây nữa. Nên tốt nhất là maỳ đừng có gặp nó nữa, để cho nó học nốt chương trình, kết quả nó tốtđể tao xin cho nó vào trong kia.
Vâng đến lúc này thì từ chú – cháu => chú – mày và thành :
- Tao nói hết nước hết cái rồi đấy, còn cái tội của mày là quá lớn, phá hỏng đời con gái nhà tao, để cho nó học hành sa sút, và nếu có hậu quả gì thì mày có nuôi nổi không, tao hỏi mày thế.
- Vâng ! biết thế ạ, cháu thừa nhận có xảy ra việc đó. Nhưng cháu và Linh yêu nhay thật lòng, giờ chú bảo bỏ làm sao cháu và Linh bỏ được luôn, cháu cần thời gian, còn chú muốn làm gì cháu thì làm .
Vâng cái ý chí của thằng đàn ông xuất hiện trong em thật đúng lúc, em không hiểu từ đâu cho mình sinh khí để phát ngôn ra những câu làm bố Linh choáng, có lẽ ông ý nghĩ rằng mình sẽ phải van xin này nọ, nênkhi nghe những từ phải nói " Cứng " cũng đành hạ giọng:
- Tao cho mày thời gian để thu xếp, gọi điện cho nó và nói chuyện, hôm nay về tao cũng sẽ nói chuyện với nó.
Sau 1 hồi tranh luận cuối cùng 2thằng đàn ông mỗi thằng 1 nẻo bước ra về. Những ngày đầu thật sự khó khăn với bọn em, Linh bị bố đưa đi đón về, nên gần như không thể gặp nhau, chỉ có thể liên lạc qua chát chít tâm sự và khóc lóc, nhiều lần vì quá nhớ nhung, Linh còn cho em wc và mặc nguyên đồ lót , Vâng chỉ vài lần như thế chắc các bác đã đoán được đó là chát xxx . Nhưng cũng khổ lắm bác ạ,đang hoạt động cách mạng với tần xuất ra " mặt trận" nhiều như thế , giờ phải đi nằm vùng và wei tei e cũng " khổ tâm" lắm chứ. Nên mọi việc gần như chỉ diễn ra như vậy nếu không có cái ngày SN của Huyền bạn Linh:
[Cháp 2]
Linh vừa khóc thút thít và nói:
- Anh ơi, em nhớ anh lắm, bây giờ em làm thế nào hả anh?
Mình cũng chả biết làm thế nào cả đành an ủi:
- Cố gắng lên em, có gì sáng thứ 7 a trốn vào trường em rồi mìnhgặp nhau.
-Nhưng Ba em quen bảo vệ với thầy cô trong trường và đã dặn họ rồi. Em chỉ sợ Ba biết được sẽthuê người làm gì anh thì em sợ lắm anh à!.
- Anh ko sợ, anh sẽ gặp em. A nhớ em lắm.
-Vâng… À anh ơi!!!! Tối thứ 7, đúng rồi, là sn Huyền hôm đó em sẽ xin đi sn nó, hôm đấy anh cứ đi sớm vào ở trong nhà Huyền, rồi ba sẽ đưa em đến.
3 ngày mà cứ như cả 3 tháng dài lê thê, em chả biết làm gì ngoài vùi đầu vào wei tei cho quên hết sự đời và cũng để giải thoái khỏi sự “ túng and bấn”.
5h chiều ngày hôm đó em đã chuẩn bị, diện bộ thật đẹp, xịt 1 tí Bvlgari Aqua cho thêm phần quyến rũ. Vâng lúc này đã khoảng 6h em nằm vùng ở quántrà đá gần nhà Huyền và chờ cô bé đi học về dắt e vào nhà:
- A lô, A Nam à , em Huyền đây, a đến nơi chưa.
- Ơ Huyền à, uh a đến rồi đang ở đầu ngõ.
Bọn em gặp nhau vừa đi vào nhà Huyền vừa nói chuyện:
Hi! Chào a , vào đây anh, nhà em đây, a chờ lâu chưa?
- Uhm a cũng mới đến thôi , nhà em đẹp thế bố mẹ đâu em?
-Ơ Linh ko kể gì về em à hihi
- Ko, chỉ bảo em xinh nhất khối thôi
-Ái chà con này được, hay a khenđiểu e đấy hehee
- Không thật mà em, nhìn em có vẻ già dặn hơn trong ảnh.
-E già rồi mà, a xem ảnh trên fb à...
Vâng được 1 lúc sau Huyền mới kể chuyện chả là. Bố mẹ em ý li dị lâu rồi, ở đây cùng với bố , bố đi công tác từ đầu tuần, nhà cũng chả có ai. Nhà Huyền thì khá giả, Huyền thì xịnh và rất trắng, cao hơn hẳn Linh và nhìn cũng già dặn như 1 cô gái từng trải.
Em giúp Huyền chuẩn bị đồ sn, được mấy phút sau có vài bạn của Huyền đến, và em lại mong chờ Linh tình yêu của em. Gần 8h ba đưa Linh đến,nhận được tin nhắn em trốn vào bên trong và chờ ba Linh về. Huyền nháy mắt với em, cau cái mũi lại:
- Sướng nhé người yêu đến rồi kìa, tí cho em mượn phòng mà tâm sự nhá.
Vâng đúng là đàn bà thật nhạy bén và sắc sảo đến từng chi tiết, và đúng như kịch bản, Linh chạy vào phòng ghì chặt lấy em. Đôi tay em cũng mở rộng ôm trọn lấy vòng eo của Linh mà trao nụ hôn ngọt ngào, sau bao ngày nhớ nhung chỉ biết chát x và weitei mà không biết làm gì hết. Vâng các bác đoán đúng rồi đấy,Bọn em quẳn quại trên chiếc giường trong phòng Huyền, ở dưới tầng lúc này mọi người đang chuẩn bị đồ SN nên cũng chả để ý trừ Huyền: ........ to beo căn ti heo
[Cháp 3]
-Cốc cốc cốc
- Ai thế?
Em và Linh vội vàng ngồi vục dậychỉnh lại quần áo, và đi ra mở cửa thì :
- Ơ Huyền à, ( định cân 3 à , em đùa đấy )
- Vâng, 2 người xuống đi ( mặt cười gian xảo ), chuẩn bị xong hết rồi hi.
Lúc này thì em đi xuống trước, còn Linh và Huyền đi sau nháy nhủ gì đó. Huyền thì chắc cũng đoán là em và Linh xyz, khi nhìn thấy ga giường thì xéo, chăn thì đè lên gối. Nhưng khổ nỗi nào đã được cuốc nào đâu, toàn xà ngang với cột dọc, đang định ghi bàn thì em nó vào.
Sau đó bọn em ăn uống, và hát hò chúc mừng sn Huyền. 1 cô béđáng yêu với thân hình thật đầy đặn so với bạn bè cùng trang lứa . Nhưng cô bé đó lại đang như mang trong mình 1 nỗi buồn không tên.
Em và Linh đã vui vẻ bên nhau sau bao ngày xa cách, em vui lắm, nhưng cũng không khỏi tò mò và để ý, khi nhìn thấy những giọt nước mắt của Huyền rơi xuống trong khúc nhạc cmsn và tiếng vỗ tay của mọi người. Có lẽở ngay tại đây trong gian phòngnày mọi người đều hiểu Huyền đang khóc vì điều gì. Một cô bé tuy đầy đủ về vật chất nhưng lại không có được tình cảm trọn vẹn của gia đình. Nhưng có lẽ còn có 1 lí do khác, khi Linh nói thầm vào tai em” Huyền mới vừachia tay bạn trai anh ạ, hơn 1 tuần rồi”.
Vâng đến lúc này thật sự e thấy cực kì tò mò vể cảm xúc của cô bé này. Để muốn như quên đi sựđời, Huyền đã chuẩn bị 2 chai vodka cho các bạn nam, 1 thùngken cho các bạn nữ và thêm 1 chai chivas trong tủ…
Lúc đầu thì em cũng chỉ làm chaiken thôi, Linh thì không giám uống vì tí ba sẽ đến đón về. Quay sang thấy Huyền và một cô bạn nữa uống với mấy thằng con trai, em nhìn mà khiếp đảm. Đúng là đàn bà mà đã hận cái gì,thì chỉ có nốc chất kích thích trong sự bất cần. Em thấy mọi người đang tưng bừng, nên nháy Linh lên phòng để gần gũi với nhau 1 lúc trước khi đi về. Đúng là có chất kích thích có khác, em mạnh dạn hơn hẳn, vừa vào phòng em đà ôm chặt lấy Linh, hai đứa từ từ ngả xuống chiếc giường, có vẻ lần này Linh hơi bị đuối như thể bị cưỡng. Nhưng có sao đâu, lâu rồi mà, cũng phải im lìm trong vòng tay em, và "tận hưởng". Được 1 lúc thì ở dưới nhà vọng lên :
- Linh ơi Ba đến đón rồi này, “ Vâng Linh nó đang rửa mặt trên phòng ạ”.
Hai đứa vội vàng vục vậy, Linh kéo lại cái áo trong… bọn em trao nhau những nụ hôn vội vàng. Linh đi xuống dưới nhà và chào mọi người, ở trên gác em nhìn theo từng bước chân, và khi Linh vừa khuất khỏi tầm nhìn. Thì đó cũng là lúc em trôngthấy Huyền từ trên gác với chiếc áo cổ có phần hơi rộng, lộ ra vòm ngực đầy đặn, và cái tay củaem di đi gãi gãi cái tờ rym . Bất giác Huyền quay lên nhìn em khi em đang chăm chú nhìn cái cái đó.Em giật mình nhưng cố tình lờ mắt đảo đảo để giống như 1 thằng say. Vào lúc này mọi người cũng về gần hết, mọi người cũng đã dọn dẹp gần xong, và em cũng đi xuống chàoHuyền.
Em dắt xe ra khỏi cổng nhà Huyền với cõi lòng trĩu nặng khi vừa gặp Linh chả được bao lâu đã rời xa nhau. Huyền như hiểu được suy nghĩ mà động viên:
- A đừng buồn nhé, em cũng biết chuyện Linh sắp vào SG, hai người cố gắng vậy.
- Uhm cám ơn em, A về nhé.
Đi trên đường nghĩ đến Linh nhưng 1 phần cũng không khỏi thắc mắc về con người Huyền, gần về đến nhà thì có điện thoại:
- Anh Nam à, a quên ví ở phòng em kìa!!!!!